Trong bối cảnh xây dựng nhà nước pháp quyền ở Việt Nam hiện nay, một trong những mục tiêu quan trọng là xây dựng hệ thống pháp luật nhằm đảm bảo các quyền của con người; trong đó có quyền đảm bảo bí mật, an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của công dân. Bộ luật Hình sự (BLHS) 1999 quy định Tội xâm phạm bí mật hoặc an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của công dân tại Điều 125. Tuy nhiên, quy định của điều luật còn một số điểm hạn chế như thu hẹp phạm vi đối tượng tác động, chế tài không tương xứng với tính nguy hiểm của tội phạm. Trên cơ sở nghiên cứu Tuyên ngôn nhân quyền của Liên hợp quốc năm 1948; Công ước về các quyền dân sự, chính trị năm 1966; BLHS của Nga, Đức, Trung Quốc, Thụy Điển, tác giả đưa ra các đề xuất sau: Thứ nhất, sửa đổi Điều 125 thành Tội xâm phạm bí mật hoặc an toàn, thư tín, điện thoại, điện tín hoặc dữ liệu của người khác; quy định chế tài theo hướng tăng nặng hơn. Thứ hai, tội phạm hóa thêm hành vi xâm phạm quyền bất khả xâm phạm đời sống riêng tư, bí mật cá nhân và bí mật gia đình. Cụ thể là “Tội xâm phạm đời sống riêng tư, bí mật cá nhân và bí mật gia đình của người khác”.
Chuyên mục: Hiến pháp/ Hiến pháp nước ngoài/ Hiến pháp Việt Nam