Trách nhiệm của Chính phủ đối với hoạt động của doanh nghiệp nhà nước (SOEs) trong tranh chấp đầu tư quốc tế (ISDS) là vấn đề còn nhiều tranh luận. Quy định trong các hiệp định đầu tư (IIAs) hay phán quyết của Hội đồng trọng tài khi xem xét một số tranh chấp đầu tư quốc tế cho thấy vấn đề này chưa có diễn giải thống nhất và cụ thể. Để phân định trách nhiệm của Chính phủ đối với hoạt động của SOEs trong tranh chấp đầu tư quốc tế, cần phân biệt hoạt động thương mại với các hoạt động nhân danh quyền lực công hoặc có chức năng quản lý nhà nước của các SOEs. Vụ ông Emilio Agustin Mafezini kiện Chính phủ vương quốc Tây Ban Nha theo Hiệp định khuyến khích và bảo hộ đầu tư giữa Ắc-hen-ti-na và Tây Ban Nha (BIT) là một ví dụ điển hình về trách nhiệm của Chính phủ đối với hành động của SOEs trong ISDS. Bài viết bình luận án lệ này có thể cung cấp thông tin tham khảo phục vụ đàm phán cải tổ ISDS, cũng như đề xuất giải pháp quản trị doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam nhằm hạn chế rủi ro khiếu kiện đầu tư quốc tế.
Doanh nghiệp nhà nước
Quy định của một số quốc gia trên thế giới về doanh nghiệp nhà nước (Trung Quốc, Hàn Quốc, Indonesia) và những lưu ý cho các doanh nghiệp nhà nước tại Việt Nam
Luật doanh nghiệp (LDN) năm 2020 đã có những thay đổi nhất định về khái niệm và cơ cấu của doanh nghiệp nhà nước (DNNN) so với LDN năm 2014. LDN năm 2020 xác định DNNN dựa trên cơ sở chia tỷ lệ nắm giữ vốn điều lệ khác nhau từ 50 % trở lên đến 100 % hoặc dựa trên 50% tổng số cổ phần có quyền biểu quyết trở lên ở các loại hình doanh nghiệp. Sự thay đổi này đã mở ra nhiều cơ hội hơn cho DNNN khi tham gia vào thị trường kinh doanh thương mại với các loại hình doanh nghiệp tư nhân khác. Bài viết này sẽ làm rõ hơn những điểm mới về DNNN tại LDN năm 2020 về cả khái niệm và cơ cấu tổ chức, trên cơ sở so sánh với LDN năm 2014 và mô hình doanh nghiệp nhà nước tại một số quốc gia Châu Á, từ đó đưa ra những lưu ý cho doanh nghiệp Việt Nam trong giai đoạn chuyển đổi luật.